Ngày 02/09/2015 người ta phát hiện xác em bé người Syria dạt vào bờ biển gần khu du lịch Bodrom (Thổ Nhĩ Kỳ). Hình ảnh đau lòng này đã thức tỉnh các nhà lãnh đạo và dân chúng các nước Châu Âu, đã làm họ thay đổi cách đối xử với làn sóng người tỵ nạn chiến tranh Iraq / Syria, từ chổ ngăn cấm, phong tỏa thành dang tay tiếp đón.
Một cái chết của thiên thần đã cứu rỗi dòng người di tản đang trong chới với tang thương.
Rất và rất nhiều dư luận khắp hành tinh đã nhỏ lệ khóc thương em bé Aylan Kurdi, trong đó có Việt Nam. Xin gửi đến các bạn 2 bài thơ Thông sưu tầm được trên báo mạng của VNExpress.
Thân,
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
BÀI THỨ 1
Con nằm rất ngoan nơi bãi cát
Nghe tiếng thế gian vỗ dạt dào
Nghe tiếng nhân loại đang xôn xao
Nghe tiếng cồn cào một thế giới.
Chiến tranh là gì chiến tranh hỡi?
Là máu của cha đổ xuống đất quê hương
Là nước mắt mẹ khóc những giọt tang thương
Là xác con nằm rất ngoan nơi bãi cát.
Đại dương ru con, sóng vỗ bờ sóng hát
Áng bóng trời xanh mà hòa bình chẳng xanh
Là những đứa trẻ vô tội giữa chiến tranh
Là xác con nằm giữa lằn ranh tội ác.
Người lớn tham tàn trút đạn bom ồ ạt
Chúa đẩy vào bờ xác đứa trẻ nằm ngoan
Bắn nữa đi!
Chém nữa đi!
Khát máu nữa đi, hỡi nhân loại, hỡi thế gian!
Hỡi những hoang mang cuối cùng khi tận diệt.
Con ngủ ngoan nhé, còn bao người tha thiết
Máu chảy từ tim máu đỏ giống như nhau
Con ngủ ngoan nhé, ngủ giùm giấc mai sau
Mơ một giấc mơ loài người chan hòa sống...
Một giấc mơ với những hình hài sống động
Nụ cười trẻ thơ trên nét mặt các ông
Hội nghị cao cao thế giới chung một lòng
Các vị áo đen mà tâm hồn rất trắng.
Con ngủ ngoan nhé, thế giới phải câm lặng
Giữ giấc con yên, chẳng còn sợ nữa đâu
Con ngủ ngoan nhé, xác đã trôi rất lâu
Đến bãi bờ xa, biết nơi nào là tổ quốc?!
***
------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
BÀI THỨ 2
Em bé Xyri
Em bé nằm trên cát
Sóng biển vỗ triền miên
Nhưng xa rồi xa mãi,
Đâu vòng tay mẹ êm..
Một linh hồn bé bỏng
Trong khói lửa chiến tranh
Mang bao nhiêu hy vọng
Giữa cuộc đời mong manh.
Qua hoang tàn gạch đá
Tới những miền điêu linh
Tưởng bình yên xứ lạ
Hết rồi mộng viễn chinh.
Nơi bom rơi, đạn nổ
Còn lại chút niềm tin
Nhưng đại dương xanh thẳm
Đưa em vào lãng quên.
Cầu cho em ngủ yên
Rồi hòa vào lòng mẹ
Để giấc mơ thơ bé
Đến những vùng thần tiên.
Những vùng không đạn bom
Đầy hoa và kẹo ngọt
Nơi nắng ấm chan hòa
Và dịu dàng chim hót.
Nơi trời xanh bát ngát
Ươm mầm cho bé thơ
Những vùng xưa cổ tích
Ngập tràn bao ước mơ
***