Tập thơ "Tâm tư" của Cô Mỹ Hạnh
- Chi tiết
- Viết ngày: 25/08/2021
- Viết bởi: C16
- Lượt xem: 700
Cô Nguyễn Thị Mỹ Hạnh, nguyên Chủ nhiệm Khoa Kế toán, người mà các cựu SV C16 và nhiều khóa khác đều biết đến qua tài năng giảng dạy và phong cách cô-trò thân tình.
-----------------------------------------------
Nhưng thật bất ngờ, Cô còn là một nhà thơ tài hoa với những bài thơ đầu tay khi mới 16-17 tuổi tập kết ra Bắc, rồi những dòng tâm sự khi đã mất người chồng yêu thương mười mấy năm trước và gần đây khi vui thú điền viên trong tuổi già ở căn nhà cạnh sông Sài Gòn.
Thông xin lần lượt đăng một số bài thơ trong tập "Tâm tư" mà Cô gửi tặng Thông và các bạn trong dịp đến thăm Cô vào tháng 11/2019.
@@@
2 bài thơ đầu tiên của Cô Mỹ Hạnh làm năm 1956 và 1957 ở miền Bắc lúc Cô mới 14-15 tuổi. Bài "Lớp tôi" lời thơ trong sáng, thuật lại chuyện ghẹo nhau rồi giận nhau rất trẻ con:
Thương nhau tiếng khóc trận cười.
Giận nhau vì bởi những lời không đâu.
Miền Tây ăn cá bỏ đầu.
Miền Đông thấy vậy xỏ xâu đem về!!
Bài "Nghịch ngợm" viết về chuyện rủ nhau đi đào trộm khoai về nấu ăn, nghịch chứ có đói thiếu gì, bị thầy rầy:
Thầy rầy một chập rồi thôi.
Hạnh ơi! Bài học nhớ đời nghe em!
Những hình ảnh thời học sinh thơ dại như còn vương vấn bên Cô thế mà đã sáu mươi mấy năm!
@@@
Bài "Nấm mồ liệt sĩ" Cô Mỹ Hạnh làm tháng 4/1963 khi đi công tác qua khu Việt Bắc, thấy một nấm mồ nhỏ màu trắng nằm bên đường được cây rừng che bóng và chú bướm chao cánh ghé thăm.
Tấm lòng đa cảm của Cô chợt trào dâng, kính phục người đã ngã xuống vì đất nước dù chẳng biết anh là ai:
Chưa được lần nào biết các anh.
Chỉ còn nấm mộ cỏ lên xanh.
Cây rừng tỏa bóng che anh nghỉ.
Bướm đến thăm anh giữa gió lành.
Trong những ngày cả nước nôn nao đi bầu đại biểu Quốc Hội, đọc những dòng thơ của Cô lòng bùi ngùi kính nhớ anh linh của biết bao liệt sĩ đã hy sinh cho non nước có ngày hôm nay.
@@@
Chợ tình Khâu Vai, bài thơ cô Mỹ Hạnh làm năm 1989, khi đó C16 mới ra trường được vài năm. Bài thơ chỉ có mấy dòng mà phổ đầy xúc cảm vấn vương, day dứt tình xưa nghĩa cũ của những lứa đôi ngày xưa yêu thương mà không nên vợ nên chồng, họ được hẹn hò gặp lại tâm sự với nhau mỗi năm vào đúng một đêm để rồi sáng mai ai về nhà nấy.
"Một đêm như tỉnh như mê.
Mặt trời lên lại trở về hư không".
Ôi,
"Chợ tình ai họp làm chi.
Không đi thì nhớ mà đi thêm buồn".
Tâm hồn nhạy cảm của Cô Mỹ Hạnh đã kịp ghi lại những cung bậc của lòng người dù Cô chỉ chợt ghé qua một làng nhỏ của người Mông trên vùng cao Mèo Vạc, Hà Giang hơn 30 năm trước.
@@@
Bài thơ "Thương anh" cô Mỹ Hạnh viết 20 năm trước thật xúc động, người chồng thân yêu bao nhiêu năm bên nhau đã không cùng đi tiếp chặng đường còn lại.
Cô mang nón, đội mưa ra thắp nhang mộ Chú ngoài đồng. Hình ảnh nào đau buồn hơn?
@@@
Bài "Mai nở" Cô Mỹ Hạnh viết vào Tết Canh Dần 2010, khoảng 10 năm sau ngày Chú mất.
Hồn thơ của Cô lúc này đã vui lên, tình xuân ấm áp gửi vào những cánh mai bất tử, dù tàn hoa vẫn còn vương chút tinh khôi của đất trời, dù rụng mà chồi non đã nhú giữa nắng xuân.
Và giữa khung cảnh tươi tắn buổi đầu năm khi hoa vàng trải đầy sân, lòng ai vẫn bâng khuâng thương nhớ một người.
@@@
Nhà Cô Mỹ Hạnh có một khoảng vườn rộng phủ đầy màu xanh rau cỏ cây trái, có ao nhỏ cho vịt ngỗng bơi lội, có hàng trúc lao xao cho trăng mọc đêm hè, cạnh bên là sông Sài Gòn bèo trôi sông nước rập rờn.
Hồn thơ của cô trải ra yên bình, vui hưởng thú điền viên.
Những dòng trên trang đầu quyển thơ “Tâm tư” của Cô Mỹ Hạnh xin được kết thúc loạt thơ của Cô Thông đăng trên Facebook C16 từ tháng 5/2021 đến nay.
Đây là những hạt ngọc tuyển ra từ một chuỗi ngọc kết tinh bởi một đời người dấn bước, sống, yêu, vui, buồn…, bởi chữ nghĩa tài hoa trùng ngộ một con tim đầy xúc cảm.
Trần Thông tuyển đăng
Sàigon-Tháng 8/2021