Ông già Noel có thật không?

Nhân mùa Giáng Sinh , xin gửi đến bạn bè thân hữu gần xa bài "Ông Già Noel có thật không" để nghe lại dư âm câu trả lời của Francis P.Church (chủ bút báo The Sun-New York) trả lời bé Virginia ( 8 tuổi) vào năm 1897.

Vâng, Ông Già Noel có thật. Xin mời các bạn xem

 -------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

ÔNG GIÀ NOEL CÓ THẬT!

 Trong tâm tưởng, người Việt Nam chúng ta thường có khái niệm "bà tiên". Bà tiên là một nhân vật từ bi và hay giúp người, được nghĩ đến khi xẩy ra một phép lạ bất ngờ, một hạnh phúc hiếm có, một sự may mắn không thể giải thích được. Trong các vùng văn hóa khác của phương Đông như Ấn Độ hay Trung Quốc, nhân gian không bao giờ thiếu các hình tượng thần thoại tương tự như thế.

Tại phương Tây người ta cũng tưởng nhớ đến "thiên thần" khi những điều tưởng chừng như sự kỳ diệu xẩy ra, cứu thoát người bị bệnh tật hiểm nghèo hay tai nạn thập tử nhất sinh. Thế nhưng hình tượng thiên thần gần gũi nhất là "ông già Noel" của những ngày Giáng Sinh. Nếu tại Việt Nam, hình ảnh bà tiên ngày càng mờ nhạt trong tâm tưởng của con người hiện đại thì "ông già Noel" luôn luôn sống động, nhất là trong những ngày tháng cuối năm. Đó là thời gian mà trẻ con cũng như người lớn thường được nhận quà của "ông già Noel" râu trắng áo đỏ. Điều thú vị cho trẻ con phương Tây là "ông già Noel", một người vô cùng hiền từ phúc hậu, trong một đêm Giáng Sinh lạnh lẽo, sẽ từ trên trời đi xe song mã đến từng nhà, theo ống khói mà vào bên trong và đặt dưới cây thông những gói quà xinh xắn. Ông không bao giờ quên trẻ nào và món quà nào được trao cũng đúng như ước ao của trẻ vì ông là người của thiên giới, ông biết hết tâm ý của từng người. Trẻ con nào cũng tin chắc điều đó là thực, cho đến một ngày...

...Đến một ngày mà trẻ con bắt đầu ngờ "ông già Noel" không hề có thực! Chúng đã va chạm với xã hội và thấy dường như cuộc đời không hề có phép lạ. Đó cũng là nghi vấn của em Virginia O'Hanlon, tám tuổi, sống ở New York. Năm 1897 em đánh bạo viết thư cho tạp chí Sun và hỏi như sau: "Em mới lên tám. Bạn em có người nói rằng, ông già Noel không có thực đâu. Ba em nói là tờ báo Sun viết gì cũng đúng cả. Cho nên em xin hỏi, ông già Noel có thực không?".

Câu hỏi của em Virginia quan trọng đến mức mà chủ bút tờ báo là Francis P. Church phải thân hành trả lời. Ông viết: "Em Virginia, bạn em nói không đúng. Các bạn đó chỉ tin những gì mà mình tự thấy. Các bạn đó cho là cái gì đầu óc nhỏ bé của họ không hiểu thì cũng không thể có. Đầu óc con người nhỏ bé lắm, dù là của trẻ con hay người lớn. Trong vũ trụ, con người nhỏ bé như một con côn trùng tí hon. Đầu óc của một con kiến không thể hiểu hết toàn bộ thực tại. Vâng, em Virginia, ông già Noel có thực...".

"...Ông già Noel có thực cũng như tình yêu, lòng rộng lượng và sự thủy chung có thực. Nhờ tất cả thứ ấy có thực mà cuộc đời chúng ta mới sáng và đẹp. Nếu không có ông già Noel thì thế giới của chúng ta tối tăm biết bao. Khi đó thì cũng không có em Virginia, không có niềm tin, không có thi ca, không còn có gì làm cho cuộc đời này có thể kham chịu được nữa...". Thế nhưng, ông viết tiếp "...không ai có thể thấy tận mắt ông già Noel. Điều đó chưa chứng minh được gì cả. Mọi thứ trọng đại nhất thường thì phần lớn chúng ta không thấy tận mắt được...Bất cứ khi em thấy cái gì thì em cũng không thấy hết cái toàn thể đâu. Tại sao ? Vì có một tấm màn ngăn che một thế giới đích thực mà không có sức mạnh nào trên thế gian này xé rách nó được. Chỉ có tình yêu và thi ca mới vén được nó lên mà thôi. Thì lúc đó ta mới thấy vẻ đẹp và sự lộng lẫy nằm sau bức màn đó...".

Kỳ diệu thay, vì một câu hỏi non nớt của trẻ con mà sinh ra những dòng chữ vô cùng nhân hậu và sâu sắc. Còn em Virginia, sau khi đọc thư này, hẳn em vẫn nửa tin nửa ngờ vì em muốn biết có một ông già Noel bằng xương bằng thịt hay không mà em có thể rình bắt trong đêm Giáng Sinh. Có thể em vẫn còn ấm ức nhưng lá thư đã mở cho tâm em một cách nhìn mới và đặt ngược cho em một câu hỏi hoàn toàn bất ngờ. "Tình yêu, lòng rộng lượng và sự thủy chung có thực hay không?". Em sẽ tự trả lời bằng trải nghiệm của chính mình trong cuộc đời còn non trẻ của em. Và khi trả lời câu hỏi đó, em sẽ biết ông già Noel là ai, có thực hay không. Tác giả bài báo đã chỉ cho Virginia kiếm ông già Noel bằng tâm chứ không bằng mắt. Đó là nghệ thuật của giáo dục và cũng là một nền triết lý sâu thẳm. Những ai hiểu ý tác giả chắc thầm mong em Virginia sẽ tìm thấy "tình yêu, lòng rộng lượng và sự thủy chung", để biết rằng ông già Noel nằm ngay trong tâm mình và đời em sẽ có một lần vén bức màn nọ để thấy "vẻ đẹp và sự lộng lẫy" nằm sau một thế giới có nhiều bóng tối hơn ánh sáng. Và họ biết rằng bài báo không chỉ để dành cho trẻ con.

Bài báo của Francis P. Church có lẽ đã đánh động đến tâm can của độc giả từ 8 tuổi đến 88 tuổi nên sau đó cứ trong mỗi mùa Giáng Sinh nó lại được đăng lại một cách trân trọng trên trang nhất. Trên nửa thế kỷ sau, năm 1950, tạp chí Sun đình bản, bài này không còn được đăng hàng năm nữa nhưng vẫn còn được truyền tụng đến bây giờ. Mỗi khi tuyết lạnh cuối năm tràn về, khi mọi người nô nức đi mua quà cho người thân, người ta vẫn thấy bài này được đăng rải rác trên các báo, vì kỳ thực không có câu trả lời nào hay hơn bài báo của năm 1897.

                                                   &&&&&

Trần Thông sưu tầm

Trích từ bài “Thiên Thần đã mất”

Trong tùy bút “Mộng đời bất tuyệt”

Của Nguyễn Tường Bách

(NXB Văn hóa Văn nghệ 2011)

2012 12_22_Is_there_a_Santa_Clause_Francis_P.Church_1897_800x600

Eight-year-old Virginia O'Hanlon wrote   a letter to the editor of New York's Sun, and the quick response was   printed as an unsigned editorial Sept. 21, 1897. The work of veteran newsman   Francis Pharcellus Church has since become history's most reprinted newspaper   editorial, appearing in part or whole in dozens of languages in books,   movies, and other editorials, and on posters and stamps.

         

          

"DEAR EDITOR: I am 8 years old.
  "Some of my little friends say there is no Santa Claus.
  "Papa says, 'If you see it in THE SUN it's so.'
  "Please tell me the truth; is there a Santa Claus?
 
  "VIRGINIA O'HANLON.
  "115 WEST NINETY-FIFTH STREET."
 

  VIRGINIA, your little friends are wrong. They have been affected by the   skepticism of a skeptical age. They do not believe except they see. They   think that nothing can be which is not comprehensible by their little minds.   All minds, Virginia, whether they be men's or children's, are little. In this   great universe of ours man is a mere insect, an ant, in his intellect, as   compared with the boundless world about him, as measured by the intelligence   capable of grasping the whole of truth and knowledge.
  
  Yes, VIRGINIA, there is a Santa Claus. He exists as certainly as love and generosity   and devotion exist, and you know that they abound and give to your life its   highest beauty and joy. Alas! how dreary would be the world if there were no   Santa Claus. It would be as dreary as if there were no VIRGINIAS. There would   be no childlike faith then, no poetry, no romance to make tolerable this   existence. We should have no enjoyment, except in sense and sight. The   eternal light with which childhood fills the world would be extinguished.
 
  Not believe in Santa Claus! You might as well not believe in fairies! You   might get your papa to hire men to watch in all the chimneys on Christmas Eve   to catch Santa Claus, but even if they did not see Santa Claus coming down,   what would that prove? Nobody sees Santa Claus, but that is no sign that   there is no Santa Claus. The most real things in the world are those that   neither children nor men can see. Did you ever see fairies dancing on the   lawn? Of course not, but that's no proof that they are not there. Nobody can   conceive or imagine all the wonders there are unseen and unseeable in the   world.
 
  You may tear apart the baby's rattle and see what makes the noise inside, but   there is a veil covering the unseen world which not the strongest man, nor   even the united strength of all the strongest men that ever lived, could tear   apart. Only faith, fancy, poetry, love, romance, can push aside that curtain   and view and picture the supernal beauty and glory beyond. Is it all real?   Ah, VIRGINIA, in all this world there is nothing else real and abiding.
 
  No Santa Claus! Thank God! he lives, and he lives forever. A thousand years   from now, Virginia, nay, ten times ten thousand years from now, he will   continue to make glad the heart of childhood.

Bạn phải đăng nhập mới có thể bình luận!

Bạn đang ở trang: Trang chủ Sưu tầm Văn nghệ Ông già Noel có thật không?